Trên các câu hỏi định hướng để bàn luận về bộ phim của thầy thì em có câu trả lời như sau.
Thứ nhất là nhận xét về kĩ thuật tự sự. Theo em được biết thì tự sự có nghĩa là kể chuyện là sự tường thuật lại một chuỗi sự việc, sự kiện. Một tác phẩm tự sự như em được biết thì có nhiều ngôi kể. nhưu ngôi kể thứ nhất là người trong chính câu cuyện kể lại. như ngôi kể thứ 3 là người ngoài cuộc nhìn vào để kể lại. TRong bộ phim Rashomon thì kĩ thuật tự sự được sử dụng một cách hết sức linh hoạt. nghĩa là dược kể trên rất nhiều góc nhìn , điểm nhìn. Được kể từ chính người trong cuộc cũng như là ngoài cuộc như : nhà sư, bác tiều phu, tên cướp Tajomaru, người phụ nữ và người chồng bị giết hại ( qua bà đồng). tất cả là có 5 người kể chuyện , 5 điểm nhìn khác nhau đã tạo nên một bộ phim. Bộ phim được tổ chức bởi nhhiều điểm nhìn trần thuật, đa dạng linh hoạt.
Thông qua đó, hiểu một cách ngắn gojn nhất về cốt truyện của bộ phim đó là : trong một cơn mưa to, ở một nơi trú mưa, có 2 người ngôi f đó là 1 vị nhà sư và 1 bác tiều phu. Sau đó có một người đàn ông đến trú mưa cùng. Họ cùng nói về câu truyện kể về một vụ án li kì nhất mà đối với vị nhà sư còn kinh khủng hơn cả trộm cắp, thiên tai, dịch bệnh,… đó là cái chết không rõ nguyên nhân của người đàn ông đã có vợ. chuyện là: Vào 3 ngày trước, trong rừng, có đôi vợ chồng cùng một con ngựa đi ngang qua, có gặp qua một nhà sư và sau đó gặp một tên cướp khét tiếng là Tajomaru. Tajomaru đã vô tình nhìn thấy dung nhan của người vợ mà nảy long háo sắc, sau đó một chuỗi sự kiện chưa được xác thực xảy ra thì người chồng bị chết. Sự kiện này một phần được chứng kiến bởi bác tiều phu đang đi đốn củi. và các nhân vật kể lại những gì mình nhìn thấy ở quan tòa.
Cốt truyên ( câu chuyện về cái chết cảu người đàn ông ) được kể lại theo em chỉ có 4 điểm nhìn đó là : bác tiều phu ( có 2 câu chuyện khi ở quan tòa và khi ở chỗ trú mưa), tên cướp Tajomaru, người vợ , ngươi cồng ( qua nhân vật bà đồng ). Nhà sư không được xem là điểm nhìn bởi ông khồn chứng kiến được sự việc người chồng bị giết mà chỉ gặp đôi vợ chồng lúc còn đi trên đường. Nhà sư kể rằng gặp đôi vợ chồng này trên đường, người đàn ông có cầm theo thanh kiếm vào bộ cung tên. Qua phần hhooif tường lại của nhà sư thì ta thấy đôi vợ chồng hiện lên thật đẹp, người chồng cùng ánh mắt yêu thương trìu mến quay lại nhìn người vợ và cười. Nhà sư thấy rằng đôi vợ chồng này thật hạnh phúc.
Trong số các phiên từ các điểm nhìn khác nhau cùng kể lại câu chuyện , theo em thì phiên bản đáng tin nhất là phiên bản cuối cùng , câu chuyện được kể lại qua lời kể của bác tiều phu sau khi thú nhận sự thật là đã chứng kiến được khi người chồng bị giết. bởi vì pần này được kể ở một nhân vật nằm ngoài câu chuyện, tì câu chuyện sẽ có cái nhìn khsch quan nhất. Tuy bác tiều phu đã nói dối khi ở quan tòa tuy nhiên đó chỉ do sự sợ hãi và long tham ( về viên ngọc trên con dao găm của người vợ) . TUy nhiên sau sựu xấu hổ cũng như muốn tìm hiểu được lí do tại sao nhưng nhân vật khác lại kể lại câu chuyện một cách khsc nhau đến thế thì ông đã kể lại sự thật câu chuyện cho người đàn ông lạ vào trú mưa.
Tóm lại , người gây ra cái chết của người chồng trực tiếp là tên cướp Tajomaru, gián tiếp là tại người vợ. Bởi vì chính người vợ đã khích bác sự yếu đuối của tên cướp và người chồng khiến cho 2 người đàn ông lao vào đánh nhau.
KHông chỉ dừn glaij ở việc đi tìm thủ phạm , tho em , tác giả muốn qua nghệ thuật dựng phim cũng nư là kĩ thuật tự sự điện ảnh muốn thể hiện được rằng: một câu chuyện sự thật chỉ có một, tuy nhiên dưới nhiều điểm nhìn câu chuyện được kể lại sẽ có sự khác nhau. Có rất nhiều lí do chi phối việc kể lại chuyện như tâm lí, tình cảm, ý đồ, .. của người kể. Nghệ thuật của việc dựng phim đó là sự đa dạng. nghệ thuật dựng phim không chỉ dwuaj vào lời nói mà còn dựa vào sắc thái biểu cảm của nhân vật. cihsnh vì thế mà trong lồi thoại của các nhân vật nhắc đến rất nhiều việc miêu tả sắc thái , ánh mắt ,.. ví dụ nhưu là trong lời kể của nhà sư lafm sao ta thấy được sự hạnh phúc của đôi vợ chồng trong khi nhà sư không hề nhắc đến ( đó là do ánh mắt, cử chỉ của người chồng )., Hoặc như nếu chỉ qua những gì Tajomaru nói làm sao ta thấy được sự điên loạn , biến thái của hắn ( qua những điệu cười điên khhufng đó ) hay như là sự tức tưởi của người vợ khi mà cúi rạp mình xuososng khóc nức nở, ay như là sự bối rối của bác tiều phu khi bị bóc mẽ là tham lam với viên ngọc trên chiếc dao găm,… có thể nói là tác giả muốn cho chúng ta cảm nhận được nhân vật nhiều hơn qua ình ảnh chứ khhoong chỉ là qua ngôn từ như ở tiểu thuyết.
Chỉ xét riêng tới khía cạnh nghệ thuật, dựa vào các lời thoại, nếu phải đưa ra từ khóa trong bộ pim này theo em đó là : nhân sinh – sự thật – tình yêu – hi vọng . Trên cơ sở này, thì theo em bộ phim đề cập đến một số vấn đề sau. Vấn đề này em cảm nhận được qua một số nhân vật sau.
Thứ nhất là người đàn ông thứ 3 vào trú mưa. Khi nghe lại câu chuyện ông có đưa ra một số lời nhận xét mà em cho rằng đó như là nút, giải thích vì sao mà có sự khác nhau khi các nhân vật kể lại như thế.
- “ Đàn ông yếu đuối lừa dối chính bản thân mình”
- “ Đàn bà dùng nước mắt lừa mình lừa người”
- “ KHông có kẻ nào là tốt…họ chỉ giả vờ.. người ta quên đi những cái xấu xa và tin vào những điều đẹp đẽ”
- “ Quỷ trú ngũ ở la sinh môn… ăn nỗi sợ hãi của con người”
Quả thật những điều người đàn ông này đều đáng suy ngẫm .
Tajomaru hắn kể lại câu chuyện với vẻ mặt hào hứng, hắn khinh bỉ vị quan sai nói mình bị ngã ngữ, hắn nói rằng hắn không bao giờ ngã ngựa, “ chỉ thằng ngu mới nghĩ rằng hắn ngã ngữa” chính điều này cũng cho ta thấy rằng hắn rất tin vào năng lực bản thân. Những tràng cười điên dại cùng sự hào hứng , hắn đã kể hắn thông minh thế nào khi mà lừa được người chồng cũng như người vợ, mạnh mẽ thế nào khi chiếm được người vợ và giết được người chồng. hắn nói rằng người chồng rất giỏi , tiếp được 23 chiêu của hắn khi mà không có người nào đánh được với hắn đến 20 chiêu. Hắn nâng khả năng của người chông lên cũng chính để nâng chính bản thân năng lực của mình lên. Tuy nhiên khhi người tiều phu kể lại, người phụ nữ đã khinh bỉ Tajomaru yếu đuối, chính điều này đã đánh vào tâm lí của hắn. quả thật khi đánh nhau với người chồng có một lúc hắn đã thất thế, mất kiếm và phhari chạy. hắn liên tục vấp ngãn mà chạy trốn. có lẽ sự yếu đuối này đối với hắn là một nỗi nhục. vì thế mà câu chuyện hắn kể mới trở nên như vậy.
Người phụ nữ khi kể lại thì liên tục khóc lóc, và em có ấn tượng với câu cuối cùng của người phụ nữ khi kể lại chuyện ở quan toàn, bà đã than rằng : “ Một người phụ nữ đáng thương bơ vơ như tôi phải làm thế nào đây?” người phụ nữ khi ở trên toàn , qua cái nhìn của nhà sư thì không có vẻ dữ tợn như khi Tajomaru kể mà có phần ngoan hiền , thương chồng.
Qua bà đồng, lời kể của người cồng – người đã chết cũng hiện lên. Người ta cho rằng người chết làm sao mà có thể nói dối được. nhưng quả thực, người chheest vẫn nói dối. bởi vì sự thật rằng người chồng yếu đuối, cũng như thất vong. Hắn tà vẽ ra một câu chuyện khinh bỉ người vợ của mình, khiến mình cao thượng hơn khi tha tội cho tên cướp và rồi tựu mình kết liễu đời mình cho thật thanh cao và trong sạch.
Tất cả những điều trên khiến cho ta có cái nhìn khác đi về con người. chính điều này khiến cho ta nhận tấy sự sai trái về nhân sinh. Mà qua lời thoại của nhà sư – sự tượng trưng cho những điều triết lí, đúng đắn ta thấy được sự sai lầm của nhân sinh. Tuy nhiên thì với long từ bi, sự bao dung, mọi thứu vẫn còn hi vọng.
- Nhà sư thấu cảm cho một cuộc đời ngắn ngủi của người chồng : “ Đời người thực giống như sương mong manh và thoáng qua”
- Nhà sư thấy thất vọng với cuộc sống lúc bấy giờ, ông cảm thấy “ Nếu con người không tin nhau, trái đất giống như địa ngục”. Dường như ông thấy bang hoàng vì chẳng thể tin lời của bất kì ai, kể cả người đã chết. ông thấy ngỡ ngàng trước những lời nói dối và sự thực. và Nhà sư đã “ mất niềm tin vào con người”
- Tuy nhiên thì thế giới có 2 mặt của nó, không có cái gì là tuyệt đối cả. Ví như bác tiều phu tuy tham lam nhưng vẫn có long thương người, vẫn muốn chăm sóc đứa bé khi nhà mình đã có 6 người con. Nhà sư cảm thấy hổ thẹn khi mà đề phòng bác tiều phu. Tuy nhiên người lại dễ dàng nhận ra cái sai của mình, xin lỗi và sửa đổi. Vị nhà sư và bác tiều phu cho ta hi vọng về một cuộc sống nhân sinh tươi đẹp hơn. Nhà sư đã nói rằng : “ Nhờ có anh, ta mới thấy mình có thể giữ niềm tin vào con người”.
Một trong những từ khóa mà em nhắc đến là “ tình yêu “ đó là được thể hiện như thế nào? Qua lời kể thứ 2 của bác tiều phu mà em cho là đúng nhất có đoạn sa khi phụ bạc người vợ. Tên cướp Tajomaru đã quỳ xuống bên cạnh người vợ, hắn van xin người vợ hãy theo ắn, chấp nhận hắn. bởi hắn cho rằn gmifnh tực sự yêu nàng từ cái nhìn đầu tiên. Hắn sẵn sang từ bỏ nhữung điều xấu xa để hoàn lương. Hắn nói rằng sẽ vứt bỏ những đồng tiền dơ bẩn chỉ để đi bán đồ linh tinh để được sống với nàng. Chính chi tiết này cho em thấy rằng tình yêu vẫn rất đẹp. Tình yêu có thể cảm hóa được con người giống như tình yêu của Thị Nở đẽ cứu vớt Chí Phèo trong tác phẩm CHí Phèo của Việt Nam.
Theo em thì bộ phim không lạc quan cũng không bi quan. Nên có lẽ nó thuộc chủ nghĩa hư vô. Sauk hi tìm hiểu được chủ nghĩa hư vô là gì thì em thấy rằng :
“ Chủ nghĩa hư vô hay tư tưởng đoạn diệt (tiếng Anh: Nihilism ( /ˈnaɪ.ɪlɪzəm/ hay /ˈniː.ɪlɪzəm/; từ tiếng Latin nihil, không có gì) là một học thuyết triết học cho thấy sự phủ định của một hay nhiều khía cạnh ý nghĩa nổi bật trong cuộc sống. Phổ biến nhất của chủ nghĩa hư vô được trình bày dưới hình thức thuyết hư vô, trong đó lập luận rằng cuộc sống này không có mục tiêu nào có ý nghĩa, mục đích, hoặc giá trị nội tại.[1] Triết lý của chủ nghĩa hư vô khẳng định rằng đạo đức vốn đã không tồn tại, và rằng bất kỳ giá trị đạo đức nào cũng được thiết lập một cách trừu tượng giả tạo. Chủ nghĩa hư vô cũng có thể có các hình thức nhận thức luận hay bản thể luận/siêu hình học có nghĩa tương ứng, theo một số khía cạnh, kiến thức là không thể, hay thực tế là nó không thực sự tồn tại.
Thuật ngữ này đôi khi được dùng một cách phi chuẩn mực để giải thích tâm trạng tuyệt vọng chung ở một số thời điểm bế tắc nhận thức về sự tồn tại mà người ta có thể phát triển khi nhận ra không có các quy phạm, quy tắc, hoặc pháp luật.[2] Các phong trào như chủ nghĩa vị lai và giải kiến tạo,[3] và một số khác, đã được xác định bởi các nhà phê bình là "hư vô" vào những thời điểm khác nhau trong những bối cảnh khác nhau.”
Nói một cách ngắn gọn, có thể hiểu là , chủ nghĩa hư bô không xác định một chuẩn mực đạo đức nào đó bởi nó có tể thay đổi , hoặc nhận thức dưới nhiều góc độ , khía cạnh khác nhau. Em nói bộ phim thuộc chủ nghĩa hư vô này bởi như phần trên đã phân tích em thấy được sự 2 cạnh, nhiều mặt của cuộc sống. Như sự thất vọng , mất niềm tin – hi vọng, người xấu – việc tốt, người tốt – việc xấ. Như người chồng tưởng như rất thương vợ nhưng lại có thể phủ nhận người vợ của mình khi đã bị người đàn ông khac nhúng chàng. Có một câu người chồng nói mà em vẫn nhớ là “ cô chẳng còn gì cả”. người chồng quan trọng sự trong trắng của người vợ đến như thế, nhưng tên cướp thì lại không. Dù hắn biết nàng đã có chồng nhưng hắn vẫn yêu nàng, sẵn sang hoàn lương vì nàng.
Hay như người đàn ông thứ 3 đến trú mưa, nói những câu triết lí có vẻ khách quan mà đúng đắn nhưng sẵn sang lấy đi chiếc áo kimono được để lại cùng đứa bé rồi bỏ đi. Hắn còn cho rằng không phải mình thì cũng sẽ có kẻ khác lấy đi được thôi, và hắn có để lại một câu là : “ kẻ trộm nói thật cũng là kẻ cướp thôi”
Còn bác tiều phu tuy nhát gan không dám nói sự thật trước tòa, nổi lòng tham mà lấy đi chiếc dao găm có khảm viên ngọc đắt giá lại sẵn sangf thu nhận đứa bé khi gia đình mình không hề khá giả trong khi đã có 6 người con,….
Về kĩ thuật tự sự,trong số các tác phẩm văn học Mĩ đã được post trên website môn học này cũng như là trong số các tác phẩm văn học Mĩ nói chung mà anh chị đã từng đọc, có tác phẩm nào mà cũng có kĩ thuật tự sự tương tự như vậy không? Theo em đó là tác phẩm âm thanh và cuồng nộ, trái tim tố giác ( một truyện ngắn trong tập truyện con mèo đen của Edgar Poe)
Còn về văn học Việt Nam thì có tác phẩm : Chiếc thuyền ngoài xa -Nguyễn Minh Châu, Lão Khổ - Tạ Duy Anh, Lão Hạc - Nam Cao, Chiếc Lược Ngà – Nguyễn Quang Sáng.